Trang Sức Bạc Ý
17-01-2019 04:30 pm
Dù bận bịu đến đâu, xin đừng là "NGƯỜI KHÁCH LẠ" trong nhà ✨❣️
Một chút tản mạn những ngày cuối năm ...
Tuổi trẻ là quãng đời mà con người ta tràn trề lý tưởng và năng lượng, khao khát đi tới những miền xa và muốn trải nghiệm mọi thứ trong cuộc sống. Dù mơ hồ có ý tưởng về việc gia đình là nơi ấm êm duy nhất để mỗi người trở về, nhưng ta lại lập tức cuốn trôi vào một chuỗi tự thỏa hiệp: hiếm khi có cuộc vui nào đầy đủ bạn bè như thế, người bạn thân từ Sài Gòn chỉ ra đây mấy ngày, đã lâu rồi tụi bạn cũ không tụ tập… Còn gia đình thì vẫn luôn luôn ở đó, bố mẹ thì ta vẫn gặp hàng ngày. Bố mẹ cũng hiểu cho việc con cái bận bịu ấy mà. Nhưng thực sự chúng ta có bận rộn đến vậy?
Tuần trước, bạn tôi tâm sự, năm nay bạn dồn phép để về quê sớm, cũng là để có một cái Tết dài hơn với gia đình. Bao nhiêu năm lên thành phố học hành, rồi đi làm, quãng thời gian bạn về quê với bố mẹ thực sự ít ỏi. "Hôm trước bà già vừa gọi điện, thút thít bảo bố tao có bệnh lâu rồi nhưng giấu, đợt này bệnh trở nặng, không biết có được ba tháng không…", dù bạn đã cố giữ giọng bình tĩnh nhưng không giấu được đôi mắt đỏ hoe. "Nghĩ cũng kì mày nhỉ, cả tuổi trẻ bọn mình mải miết theo đuổi những mục đích, những cuộc vui của đời mình. Để giờ lại chỉ ao ước được đổi quãng đời ấy lấy thêm vài tháng ở bên ông già mình…".
Bạn làm tôi nhớ đến mẹ mình. Do tính chất công việc, tôi cũng hiếm khi có thời gian ở nhà ăn cơm cùng mẹ. Mọi việc trong nhà, tôi đều nghĩ đơn giản rằng chỉ cần mình đi làm, đóng góp về tài chính, rồi mẹ sẽ lo chu toàn mọi việc. Nhưng tôi cũng quên đi rằng, mẹ cũng là con người, cũng có nhu cầu được yêu thương, chia sẻ. Dù đó có là câu chuyện không đầu không cuối về một người họ hàng xa lắc, hay về đám hỏi con cô hàng xóm tầng trên… nhưng mẹ tôi đều có thể kể lại bằng một giọng điệu thật hào hứng. Và ngần ấy lần như thế, đã bao nhiêu lần tôi coi câu chuyện của bà, cả thói quen nhớ nhớ quên quên… như một thứ phiền phức khó chịu?
Thực ra, chúng ta chỉ thực sự cảm thấy những người thân yêu c