WHITE ANT
02-03-2018 08:30 am
CUỘC THI NGƯỜI PHỤ NỮ TÔI YÊU
[MS07] TẠ THỊ ĐIỆP
Có người đã từng hỏi con “Thần tượng của bạn là ai?” con đã đầy tự hào và dõng dạc trả lời “Mẹ”
Ba mươi ba tuổi, một mình mẹ chèo chống nuôi ba anh em con lớn khôn cho đến tận bây giờ. Đã có nhiều người đến với mẹ nhưng mẹ đều lắc đầu, mẹ sợ anh em con khổ. Chưa bao giờ con thấy mẹ khóc, hay bởi mẹ luôn nén những nỗi đau vào lòng để mỉm cười với cuộc sống.
Người ta thường bảo “Ơn cha nghĩa mẹ” nhưng đối với con, cả ơn và nghĩa đều dành cho mẹ, mẹ vừa là mẹ vừa là cha, ở mẹ có tính dịu dàng yêu thương của người mẹ, vừa có tính nghiêm khắc, cương trực của cha. Ở mẹ, con học được tính kiên cường, nghị lực sống vững vàng. Những lời dạy bảo của mẹ là hành trang quý báu theo con suốt cuộc đời này.
Cuộc sống ngày đó khó khăn, thiếu thốn nhưng đầy ắp tiếng cười và những kỷ niệm khó quên, con luôn nhớ trò chơi đoán hình những đám mây, những chiếc lồng đèn bằng lon bia mẹ làm mỗi khi trung thu đến, hay những chiều trời mưa sấm sét mẹ vẫn thường đùa rằng “ông trời chụp hình mẹ con mình đấy” …
Nhớ những ngày mùa đông lạnh cóng, đứa nào cũng tranh nhau nằm cạnh mẹ, chí chóe cả lên. Những ngày mùa theo mẹ ra đồng cấy lúa, cưỡi trâu, mò cua bắt ốc…, nhớ món canh riêu cua mẹ nấu, nhớ món cua rang mẻ thơm lừng mà dù đã ăn ở nhiều nơi con vẫn không tìm thấy được hương vị thân quen ấy. Tuổi thơ con trôi qua thật ấm áp dưới sự yêu thương chứa chan tình mẹ.
Anh em con lớn khôn, rời xa vòng tay yêu thương của mẹ đi học, rồi đi làm, lập gia đình.
Ngày con lấy chồng, mắt mẹ đỏ hoe, mẹ dặn dò con đủ thứ, đám cưới mẹ tất bật lo lắng chuẩn bị, mãi hai mẹ con mình mới chụp được tấm hình làm kỉ niệm. Ngày con sinh bé Cún, con sinh khó, mẹ vội vàng về trong đêm với con, để con vững tâm vượt cạn. Con nhớ mãi ánh mắt lo âu của mẹ theo con vào phòng mổ. Nhớ như in giọt nước mắt nóng hổi của mẹ khi bồng bé Cún nhỏ xíu trên tay. Nhớ ánh mắt rạng ngời hạnh phúc của mẹ khi con cháu s