WHITE ANT
07-03-2018 09:05 am
CUỘC THI NGƯỜI PHỤ NỮ TÔI YÊU
[ MS 50] LƯƠNG THỊ NHƯ QUỲNH
MẸ TÔI
Mẹ tôi không tài giỏi, nhưng đối với tôi đó là người phụ nữ vĩ đại nhất trên thế gian này. Mẹ tôi không xinh đẹp, không mỹ miều, nhưng đó là người luôn chiếm vị trí đặc biệt nhất trong trái tim tôi.
Mẹ tôi vốn là một người nông dân chân lấm tay bùn, quanh năm lam lũ với mảnh vườn, miếng ruộng. Ngày nắng cũng như ngày mưa, mẹ tôi luôn tất bật với công này việc kia. Lúc thì trồng rau, nuôi gà. Khi thì vun vừng, bón đỗ. Ngày mưa gió sập sùi mẹ cũng chẳng nghỉ ngơi. Mẹ bện chổi để quét sân, quét nhà. Rồi mẹ lại như một người thợ may chuyên nghiệp khi lôi ra một đống quần áo rách để khâu khâu, vá vá. Qua đôi bàn tay gầy gò, rám nắng của mẹ chẳng có thứ gì là vứt đi, là vô dụng cả. Quê tôi có kiểu làm mắm tôm, mắm cáy rất ngon. Lúc nào vào mùa tôm cáy mẹ cũng có vài hũ trong nhà để dùng dần, để gửi cho con cháu. Mẹ vốn lam làm là vậy nên mùa nào, thức ấy cái gì cũng có. Ngoài những sản vật trong ruộng trong vườn từ tay mẹ còn biết bao thứ tiếp nối nhau như Tứ tiết của đất trời quê tôi. Này nhé, Tết ra, mẹ làm bột sắn dây. Hè sang mẹ làm mắm. Thu về mẹ nhặt nhạnh các loại quả trong vườn nhà. Gần tết, mẹ làm bánh gai vừa để bày Tết, vừa phục vụ bà con. Mẹ như con ong Chúa vừa cần mẫn làm việc lại rất biết tính toán để chu tất việc nhà. Việc to vào tay mẹ thành việc nhỏ, chuyện khó qua ý mẹ thành chuyện vui. Chẳng vậy mà có mẹ bố con tôi nhàn tâm lắm, chẳng phải lo nghĩ gì. Mẹ lúc nào cũng nhanh nhạy, hoạt bát. Cái bệnh, cái tật cũng phải tránh mẹ mà rời xa. Cuộc sống cứ vậy thanh bình trôi đi cho đến một ngày. Đó là những ngày cuối cùng của năm 2017. Mẹ trở bệnh khi đã làm tất cả những công to, việc lớn của một đại gia đình. Mọi thứ diễn ra như một cơn lốc khiến tất cả mọi người đều bất ngờ và đau xót. Những ngày cuối cùng của mẹ là những ngày làm tôi đau đớn nhất. Mẹ gầy đi rất nhiều. Mẹ không nói được cũng không nhìn rõ ai nữa. Đôi bàn tay đã tạo cả thế giới cho gđ tôi vẫn gầy gò, rám nắng nhưng đó là đôi