WHITE ANT
07-03-2018 08:45 am
CUỘC THI NGƯỜI PHỤ NỮ TÔI YÊU
[MS 47] PHẠM THỊ TRÚC PHƯƠNG
MONG MÁ LUÔN BÌNH AN, VUI VẺ, HẠNH PHÚC.
Tôi có một người anh trai duy nhất nghĩa là ba má tôi chỉ có một người con trai, cháu trai đích tôn. Từ nhỏ anh đã rất ý tứ mọi chuyện từ đi đứng, ăn nói, đến đối nhân xử thế, không vì thế mà anh được ưu ái, cưng chiều vì ba má sợ anh hư. Anh phải tự tắm rửa, giặt đồ của mình như chị em tôi ngay từ khi chúng tôi học tiểu học. Anh luôn nhận lỗi về mình, chưa bao giờ dám cãi lại. Nhiều khi anh còn nhận lỗi thay chị em tôi.
Đi chơi ở đâu nhưng tới giờ quy định là về nhà để cùng làm việc nhà với chị em. Anh dậy sớm, quét nhà, sân, dọn dẹp nhà cửa. Biết nhà còn khó khăn nên để dành tiền má cho để mua đồ dùng học tập, tự pha bột sắn ăn sáng. Thời sinh viên, anh thèm ăn, ra quán cơm anh muốn ăn thêm một dĩa cơm nữa nhưng sợ ba má không thể chu cấp nổi nên anh chỉ dám mua thêm một chén cơm. Mỗi lần về nhà, anh ăn như chưa từng được ăn, thấy mà thương.
Anh vừa đi làm được một tháng đã khao đại gia đình, bạn bè và cơ quan, còn lại ít tiền anh gởi hết cho má, cho tiền để tôi tiêu vặt. Anh bỏ ra số tiền lớn để sửa chữa xe máy cho chị Hai. Chưa kịp nhận tháng lương thứ hai trong đời, anh đã sang thế giới khác. Tài xế xe khách sau khi ăn tối có uống bia nên không làm chủ tốc độ đã tông vào anh khi anh đang trên đường về nhà. Anh ra đi khi không một người thân bên cạnh, không một lời trăn trối. Mọi người nghĩ rằng gia đình chúng tôi sẽ gục ngã. Má tôi cứ lúc tỉnh, lúc mê, nghe ai gọi là má cứ ngỡ anh về.
Những ngày sau đó cả nhà tôi tưởng chừng như đang sống địa ngục trần gian, ai cũng như người mất hồn, nước mắt không ngừng tuôn rơi, tới giờ ăn, nuốt miếng cơm như đang nuốt thứ gì đó mà người không thể ăn nổi. Có khách thì nhà tôi mới nghe tiếng nói không thì cả ngày không ai mất tiếng nói.
Nếu Trời cho biết trước một người thay thế anh, tôi sẽ chấp nhận. Cả nhà ai cũng thay đổi tính tình theo chiều hư