Thời Trang Đẹp Miễn Chê
02-05-2018 03:40 pm
CON CÒN TIỀN DÙNG, MẸ YÊN TÂM NHÉ!
Hồi nhỏ, thích gì, muốn mua gì là đòi nằng nặc hoặc là khóc lóc, mè nheo. Lớn lên chút, học cấp 2 được mẹ cho tiền tự đi mua sách, mua đồ tiêu vặt, mua 10 nghìn thì nói 15 nghìn. Tiền còn lại cũng chẳng chịu để dành. Rồi mỗi ngày háo hức chờ mong đến Tết, có Tiền lì xì rồi thì nhất định là chỉ cho mẹ mượn, đòi lại cho bằng được. Lên cấp 3 vẫn vậy, mẹ vẫn nuôi mình ăn học mỗi ngày, tiền học thêm, tiền sách vở, quần áo,… đủ thứ trên đời.
Rồi vào đại học, xa nhà, tự quyết định vấn đề chi tiêu của bản thân. Mẹ vẫn vậy, cứ đầu mỗi tháng vẫn gửi tiền vào thẻ và kèm thêm câu “Ráng ăn uống đầy đủ, thiếu thì gọi về cho mẹ”. Mỗi lần nghe nói vậy, thương mẹ nhiều hơn, cũng buồn rất nhiều. Giờ đây, lúc đối mặt nhiều hơn với những khó khăn trong cuộc sống, lúc tự đi làm thêm kiếm được vài đồng lương, cũng là lúc biết được, mẹ cũng không dễ dàng gì để chăm lo cho mình đầy đủ suốt bao năm qua.
Giờ đây, muốn ăn gì cũng phải phân vân rất nhiều, muốn mua gì mình thích cũng ráng để dành, ráng đi làm mà mua cho được. Lúc nào cũng nói: “Con còn tiền dùng, mẹ yên tâm nhé!”. Mua gì về cho mẹ cũng giấu giá đi, hay mẹ có hỏi thì cũng chỉ trả lời “Con mua rẻ mà, hàng giảm giá đấy”. Đi làm, đi học xong chỉ mong có ngày nghỉ để về nhà. Thay đổi không phải để chứng tỏ điều gì, chỉ đơn giản là muốn mẹ an nhàn, bớt vất vả hơn. Chỉ vậy!
Trưởng thành đôi khi không có gì to tát, chỉ là khi ta nghĩ về gia đình nhiều hơn, là khi ta khát khao trở về nhà nhiều hơn và đôi khi trưởng thành chỉ đơn giản là khi ta nhận ra bố mẹ đã già đi biết nhường nào.
Sưu tầm