Ancarat Jewelry - Vàng Phong Thủy
15-09-2018 01:00 pm
LÀM THẾ NÀO ĐỂ GIẢI TRỪ VẬN XẤU - TĂNG CƯỜNG PHÚC KHÍ?
Phật có cách lý giải đầy thuyết phục về số phận con người, giúp chúng ta hiểu vì sao mình gặp những chuyện đã - đang xảy ra. Hiểu được 4 nhân duyên này giúp mỗi chúng ta bình tâm trước mọi biến cố, cuộc sống an lạc hơn.
1) BÁO ÂN. Khi gặp người tốt, người giúp đỡ, những điều tốt đẹp là khi kiếp trước đôi bên có ân huệ với nhau, kiếp này tiếp tục gặp gỡ xây dựng mối thiện tình. Điển hình là con ngoan giỏi, đồng nghiệp tốt, quý nhân, bạn hữu tri kỷ… Rất nhiều người nghĩ mình may mắn, nhưng thực tế, kiếp trước bạn đã làm điều tốt với họ, kiếp này họ đến để báo ơn.
2) BÁO OÁN: Kiếp trước bạn gây thù oán với họ, kiếp này họ xuất hiện, mang đến điều kém may mắn, gia đình suy bại, nhà tan, mất người, mất của…Những người này có thể là người xấu, kẻ cướp, kẻ thù nhưng cũng có thể chính là con cái của bạn, người thân trong nhà…Vì thế, ngay từ kiếp này không nên gây thù chuốc oán với ai, người bên ngoài có thể đề phòng chứ người thân đến đầu thai cùng một nhà khó tránh.
3) ĐÒI NỢ. Đời quá khứ bạn thiếu nợ chúng nó, chúng nó đến đòi nợ. Nợ ở đây không nhất thiết là nợ tiền bạc, của cải có thể là nợ ân oán, tình nghĩa. Nếu kiếp trước bạn nợ tình nghĩa kiệp này thất tình, yêu đơn phương không được báo đáp, kiếp này hiếm con, con đầu thai vào nhà nhưng chết yểu hoặc nuôi khôn lớn không may ra đi, làm ơn không được báo đáp…Tất cả là nợ bạn phải trả cho người ta.
4) TRẢ NỢ. Trả nợ lớn nhất là trả nợ hiếu. Con cái thiếu nợ cha mẹ quá khứ thì hiện tai hay đời này con sẽ gặp gỡ, nó phải trả nợ. Nó phải nỗ lực làm lụng để nuôi nấng cha mẹ. Nếu nó thiếu nợ cha mẹ rất nhiều, nó cung phụng cha mẹ vật chất rất trọng hậu. Nếu thiếu nợ rất ít, nó lo cho cuộc sống của cha mẹ rất tệ bạc, miễn sao quý vị chẳng chết đói là được rồi. Hạng người này tuy có thể phụng dưỡng cha mẹ, nhưng thiếu lòng cung kính, chẳng có tâm hiếu thuận. Báo ân bèn có tâm hiếu thuận, chứ trả nợ chẳng có tâm hiếu thuận. Thậm chí trong lòng chúng nó còn ghét bỏ, chán