GUMAC
17-07-2017 07:00 pm
GỬI CHÚT YÊU THƯƠNG VỀ MIỀN TRUNG
Năm nào cũng thế, Miền Trung lại hứng chịu những cơn bão đổ bộ. Cứ càng ngày càng nhiều và càng ngày càng dữ dội. Bản thân là người con của Miền Trung, lớn lên từ mảnh đất chịu nhiều nắng gió, Ad hiểu được sự cơ cực của người dân nơi đây.
Nhớ ngày xưa, cứ hể đến độ tầm tháng 9, tháng 10 (âm lịch) thì nhà lại chuẩn bị đèn dầu, củi khô (thân cây phơi khô, dùng để nhóm lửa), mì tôm (hồi đó toàn mì Miliket), cá khô, cá muối mặn vì biết thế nào cũng có bão, cũng có mưa và chắc chắn sẽ bị ngập lụt. Có nhiều khi bão lớn, mà nhà thì cũ, sợ sập, phải đến ở nhờ nhà hàng xóm chắc chắn hơn để trú cho qua bão hoặc là trốn dưới cái phảng (giống như cái bàn, làm từ gỗ nguyên khối, nó rất to và rất chắc chắn, cái này nhà thời xưa mới có).
Những ngày mưa gió ấy cực kì khốn khổ, thức ăn vô cùng khan hiếm và đắt đỏ, cảnh chợ khi ấy ai nấy đều vội vã, đội mưa đi trong khi những cơn gió không ngừng rít bên tai. Những cây dừa cao lớn bị gió thổi nghiêng tưởng chừng như sắp đổ, thi thoảng tàu lá dừa lại rụng xuống trúng nhà, chặn đường đi...chưa kể những quả dừa khô rơi xuống mái nhà hết lần này đến lần khác.
Rồi nước mưa cộng với đập thủy điện xả lũ làm cho nước sông dâng lên gây lũ lụt, cứ nghĩ đến cảnh lũ lụt là lòng Ad đau như cắt. Người già thì đổ bệnh này kia rồi không chịu nổi cái thời tiết nên qua đời, trẻ con bất cẩn bị lũ cuốn trôi mất tích. Thời tiết đã "lạnh nhạt" rồi mà còn những chuyện thương tâm ấy xảy ra nữa làm cho khung cảnh xóm giếng thêm u ám.
Giờ đây tuy cuộc sống đã khá hơn nhưng kèm theo đó là những thiên tai nhiều hơn và sức tàn phá cũng ghê gớm hơn và không ai khác là những người Miền Trung phải hứng chịu những hậu quả này.
Cuộc sống ngày nay khi đa phần chúng ta đều "tha phương cầu thực" ở các thành phố lớn. Một năm chỉ về quê vào dịp Tết hoặc những ngày quan trọng nhưng nếu đã là người Miền Trung thì không thể nào quên được những khó khăn mà quê mình phải hứng chịu.
Một chút thương nhớ gửi về Miền Trung yêu dấu. Một cá