Mum's Shop
09-08-2020 01:37 am
Có một cô gái lấy chồng vài năm thì “cơm không lành, canh không ngọt”. Nhà cửa chưa có, cô quyết định bế con về ở với bố mẹ đẻ.
Thế là ngày nào cô cũng bị mẹ cằn nhằn: Mày xem có ai đi lấy chồng mà như mày không? Tao đến xấu hổ với hàng xóm láng giềng. Cũng cưới gả đàng hoàng đấy chứ. Yêu thì yêu chết sông chết biển mà bỏ nhau là bỏ ngay được.
Bố cô thì sa sầm mặt mũi, bỏ đi uống rượu, bảo tao không muốn ở cái nhà này…
...
Một cô gái khác cũng hoàn cảnh tương tự.
Về nhà bố mẹ đẻ, ông bà ríu rít chơi với cháu. Bà nói nhỏ với ông: Thôi, cháu nó thiệt thòi, mình lấy tình cảm để bù đắp cho nó.
Rồi sợ con gái buồn, hai ông bà nhận đồ gia công về làm.
Buổi tối ăn cơm xong, khi cháu đi ngủ, hai người già và cô gái trẻ cùng nhau ngồi đan đan thêu thêu, rì rì rầm rầm cho đến khi trăng lên khuya.
Sáng ra bà nhắc con mặc cái áo mới, tô thêm chút son.
Tiễn hai mẹ con ra cổng đi làm, ông bà đứng ngoài sân cười và dặn: Chiều về sớm, bố mẹ chờ cơm nhé.
Mình cứ nghĩ mãi về hai câu chuyện này.
Rằng cũng hoàn cảnh như nhau mà với người con gái này là đau khổ còn người con gái kia là ấm áp. "Sao bất hạnh và hạnh phúc chỉ khác nhau đường tơ kẽ tóc.
Có phải bởi vì cách mà bố mẹ đối xử với con gái lớn"?
Chúng ta thường nói, sợ sinh con gái vì sau này con sẽ khổ, phải mang nặng đẻ đau rồi “biết bến nào đục trong”.
Không, mình không nghĩ thế.
Cách bố mẹ nuôi dạy con gái để con sống một cuộc đời tự lập, tử tế, chân thành và tin rằng sẽ luôn có một mái nhà chờ mình, sẽ tạo ra một cô gái hạnh phúc.
Con gái được trang bị kiến thức tốt sẽ dễ thành công hơn. Và không sợ hãi. Và cũng dễ dàng bước qua những định kiến của người lớn.
“Người lớn” thường vô tình hay hữu ý chà đạp lên một cô gái nhỏ ngay trong bụng mẹ rằng: Sinh con gái à, thế xong đứa này mẹ nó cố đẻ thêm thằng cu.
“Người lớn” thường tham lam và ác miệng khi nhìn thấy nhà nào không có con trai: Phải có con trai cho ông bà, cho bố nó vui chứ.
“Người lớn” thường hả hê hoặc đàm tiếu khi thấy một cô con gái lỡ dở chuyệ